Đất nước tôi dáng hình chữ S uốn
lượn hiền hòa bên bờ biển Đông rì rào sóng vỗ. Đất nước tôi anh dũng, kiên hùng
đi qua hai cuộc chiến tranh thương đau và mất mát. Sống trong những ngày tháng
thanh bình, nhìn về quá khứ oanh liệt dân tộc, bạn đã bao giờ tự hỏi chiến
tranh có màu gì? Có bạn cho rằng chiến tranh có màu đen của khói lửa đạn bom,
có bạn nghĩ đến màu xanh hi vọng về ngày mai như câu thơ
“Em ơi đợi anh về, đợi anh hoài em nhé”
“Em ơi đợi anh về, đợi anh hoài em nhé”
Những em bé vô tội rơi vào cảnh tật nguyền do di chứng đi – ô –
xin lại cho rằng chiến tranh có màu xám xịt của nỗi đau, nỗi ám ảnh không bao giờ quên. Và một người bạn của tôi lại vẽ chiến tranh bằng
gam màu tin yêu - màu của nghị lực và tình yêu thương...
Lá thư viết về chiến tranh của những người trẻ thế kỉ XXI gửi tới nhân loại |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét