Chiến
tranh – hai tiếng mà mỗi khi nhắc tới đều không thể không gợi nhắc cho nhân loại
những kí ức đau thương, những nỗi đau ám ảnh đến suốt cả cuộc đời. Đã nhiều năm
trôi qua, nhân loại vẫn chưa thể hết bàng hoàng với mảng màu tang thương mà chiến
tranh đã bỏ lại khắp mọi nơi trên thế giới mỗi lần bước chân của nó đi qua…Màu
đen là màu của màn đêm đen tối bao trùm. Màu đen là màu của khói bom phủ khắp
chiến trường, của sự đổ nát, hoang tan sau mỗi trận càn quét. Màu đen là màu của
tang thương, chết chóc của những vụ thảm sát, những trại tập trung, những nhà
tù cùng những hình thức tra tấn dã man. Màu đen là màu của sợ hãi trong từng
ánh mắt trẻ thơ, là màu của đớn đau, thẫn thờ trong đôi mắt người vợ, người mẹ
khi nhìn thấy xác chồng mình, con mình …Màu đen là màu của tội ác vô nhân đạo
khi con người tàn sát đồng loại của mình…Chiến tranh – một màu đen tang thương…
Có
ai nhận ra còn nhận ra một thành phố nơi đây từng là một thành phố sầm uất. Xác
người chất đống, chỉ những đứa trẻ vì vóc dáng nhỏ bé mới có thể nhận biết được.
Những xác người cháy rụi xếp thành đống, những thi thể lập lờ trên mặt nước đặc
quánh… trên nền một thành phố đã bị san thành bình địa và đây đó vẫn còn những
đám khói bốc lên. Hình ảnh những xác người bị cháy rụi bởi sức hủy diệt của quả
bom nguyên tử dội xuống Hiroshima năm 1945, có thể khiến người xem ngộp thở và
sợ hãi. Nhưng đó là một phần của sự thật không thể chối cãi về một trong những
thảm họa khủng khiếp nhất trong lịch sử nhân loại, do chính con người gây ra.
Thành phố Hiroshima sau khi bị ném bom nguyên tử năm 1945 |
Chiến
tranh là những tội ác dã man khi nhân tính con người bị tha hóa, con người hủy
diệt đồng loại của mình.
Ngôi mộ tập thể - nơi Đức quốc xã đã giết 50.000 người ở trại tập trung Bergen - Belsen |
Chiến
tranh đã làm cho những con người cùng chung dòng máu, cùng một dân tộc trở
thành kẻ thù của nhau. Trên chiến trường họ tàn sát nhau để giành lấy sự sống.
Dù chiến thắng thuộc về Hàn Quốc hay Triều Tiên thì với họ vẫn mãi là những nỗi
đau xé lòng.
Hàn Quốc và Triều Tiên trong một trận chiến |
Vụ thảm sát Mỹ Lai
|
Tưởng
như những nỗi đau chiến tranh đã dần dịu bớt, tưởng như những nụ cười trẻ thơ sẽ
được sống trong hòa bình. Nhưng không! Đâu đó trên trái đất này vẫn còn đó nỗi
ám ảnh mang tên chiến tranh trên khuôn mặt trẻ thơ.
Gương
mặt cô bé Dania trong cuộc nội chiến Syria thể hiện sự bình thản một cách kỳ lạ,
bất chấp việc máu đang chảy đầy trên gương mặt và quần áo khiến người xem không
khỏi nhói lòng, đau đớn và lo lắng cho một thế hệ tương lai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét